Sáu người đi khắp thế gian – một cái tên sặc mùi “xê dịch”, nghe là đã ham. Nhưng…
Trái ngược với kỳ vọng về những miền đất tươi đẹp, toàn bộ tập 1 là những trang sách khắc họa hình ảnh của 6 người trẻ với những bế tắc về cuộc sống, những loay hoay và trăn trở của thời đại.
Đó là Joe, chàng sinh viên phản đối lệnh nhập ngũ của quân đội Mỹ khi không thấy lý tưởng của mình trong cuộc chiến tranh vô nghĩa ở Việt Nam.
Đó là Britta, cô gái Bắc Âu xinh đẹp, sinh ra và lớn lên ở vùng đất quanh năm hiếm thấy mặt trời, ra đi với khát khao thoát khỏi cuộc sống nhàm chán quê nhà.
Đó là chàng trai da màu Cato bất đắc dĩ rời bỏ quê hương để trốn khỏi lệnh truy nã sau cuộc tấn công vũ trang đòi quyền bình đẳng màu da bất thành.
Đó còn là chàng trai ưu tú Yigal, một thanh niên mang 2 quốc tịch – Mỹ và Israel – mang nỗi băn khoăn trước ngưỡng cửa tuổi 21 phải chọn duy nhất một quốc tịch cho bản thân.
Đó là Gretchen, một ngôi sao sáng của phong trào chính trị của trường đại học và thành phố quê nhà, đam mê chính trị, hoạt động tích cực vì chính trị nhưng lại bị chính hệ thống chính trị mà cô vun vén làm sụp đổ niềm tin.
Và đó là cô gái mới lớn Monica, ngạo mạn, xinh đẹp, sống buông thả và bất cần, mất mẹ, lại thiếu sự quan tâm của cha, cô bỏ nhà ra đi với tình nhân.
Tất cả họ, mỗi người một hoàn cảnh đưa đẩy, đã gặp nhau ở hòn đảo Torremolinos đầy nắng để cùng làm nên cuộc hành trình ngông cuồng của tuổi trẻ.

Với tập 2, tác giả đã đưa độc giả đi qua những vùng đất và lãnh thổ tươi đẹp, những khung cảnh thiên nhiên thơ mộng, những lễ hội đầy màu sắc cũng như những mảng tối phía sau những thành phố du lịch ở Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Mozambique hay Marocco. Mỗi trang sách lại là những điều bất ngờ chờ đón độc giả: sự buông thả tình dục, những khám phá của các bạn trẻ về thế giới và về bản thân, những cuộc gặp gỡ tưởng chừng vô thưởng vô phạt mà lại trở thành định mệnh, những va chạm về chính trị, tôn giáo, sắc tộc cùng những hoài nghi về xã hội làm nên những mảng màu phong phú của chuyến hành trình.
Chuyến du hành của 6 người bạn quả là một niềm mơ ước với những người trẻ thích tự do và khám phá. Ở đó, họ có cơ hội tự vạch ra hành trình tìm kiếm lý tưởng của mình. Ai cũng có một thời ngông cuồng tuổi trẻ, cũng từng dấn thân, thử thách, sai lầm, vấp ngã và lại đứng lên bước tiếp những chặng đường dài. Sống được như vậy quả là không uổng phí tuổi thanh xuân, khi về già không hề hối tiếc vì mình đã dám nghĩ, dám làm và dám đánh đổi.
Nhưng… Lại nhưng…
Bên cạnh sáu bạn trẻ trong suốt cuộc hành trình luôn có sự xuất hiện của một người đàn ông ngoài sáu mươi – một đại diện của thế hệ trước – ông Fairbanks. Ông tự nhận lãnh trách nhiệm định hướng cho những người bạn trẻ suốt chuyến đi, đặc biệt là Monica – cô bé mà ông dành nhiều tình yêu thương và coi như con gái từ khi ông còn đi lại với gia đình cô ở Vwarda.
Với vai trò là một phụ huynh, ông Fairbanks đã không ít lần băn khoăn, day dứt và đôi khi bất lực trước những khác biệt của nhóm bạn trẻ. Đồng cảm với một người ở thế hệ sau cách mình hai ba chục năm tuổi là một điều không đơn giản vì những điều nhỏ bé như thể loại nhạc mà họ yêu thích cũng đã khác nhau, quan điểm tình yêu và tình dục lại càng quá khác.
Từ góc độ người trẻ, ta có thể nhìn nhận khoảnh khắc quyết định thử LSD (chất kích thích liều cao) của Gretchen chỉ là một phút bốc đồng, rồi cũng sẽ qua. Ta cũng dễ dàng cho rằng tình yêu mà Cato dành cho Monica là một tình yêu đích thực, bất chấp sự khác biết, sẵn sàng dấn thân và hi sinh cho người mình yêu, thậm chí cả dùng LSD và heroine đến nỗi sốc thuốc chết đi sống lại. Nếu nhìn sự việc từ tình yêu thương của cha mẹ, thật khó mà yên tâm và chấp nhận con gái mình đụng vào thứ thuốc gây chết người ấy, thật khó nhắm mắt làm ngơ cho tình yêu mù quáng của con trai mình… Bên phía này, hành động ấy có thể đúng, nhìn từ phía khác, đó là hành vi sai, hoàn toàn sai. Vậy ta nên nhìn theo lăng kính người trẻ hay người già?
Ai cũng từng sai và cũng có những sự trưởng thành sau những lỗi lầm, như Gretchen sau lần thử LSD đã kiên định không đụng đến nữa dù chỉ một lần và còn nỗ lực lôi kéo Monica thoát khỏi nó. Tuy vậy, ai dám nói trước liệu con mình có đủ dũng khí vượt qua cám dỗ lần nữa hoặc đủ trí tuệ đánh giá điều tốt xấu cho bản thân, liệu bao nhiêu cha mẹ dám đem tương lai của con mình ra đánh cược theo kiểu, hãy cho con sai lầm rồi con sẽ tự tìm được đường quay về?
Đời sống xã hội nào cũng có những lúc thăng lúc trầm, mối quan hệ nào cũng có những phút thăng hoa và những khi tuyệt vọng, gia đình nào cũng có những lúc sóng gió bão bùng chứ ko hoàn toàn bình yên phẳng lặng… Những hành động phản kháng của giới trẻ, dù ít hay nhiều, thời nào cũng vẫn sẽ có. Việc định hướng giới trẻ lại luôn luôn là vấn đề nhức nhối mà ta nghe mọi lúc mọi nơi nhưng làm thế nào thì lại ko hề đơn giản. Để định hướng được, để hai bên chấp nhận lắng nghe nhau, phải có sự thấu hiểu giữa các thế hệ. Và để được vậy, người lớn tuổi cần nỗ lực nhiều hơn, vì họ phải tập bỏ đi những giá trị mà họ đã từng tôn thờ vài chục năm sống và làm quen với những giá trị mới mà có thể họ đã từng cho là vớ vẩn trong quá khứ.
Thành công hay trưởng thành, hầu hết là kết quả của một quá trình. Trên chặng đường dài tìm kiếm trước khi đạt được kết quả đó, những bậc làm cha mẹ sẽ phải đấu tranh và khổ sở không ít lần để nhìn thấy con mình, hoặc lột xác, hoặc bỏ xác. Điều quan trọng là, gia đình hãy tạo ra một nền tảng vững chắc như một kim chỉ nam để ngay cả khi lầm đường lạc lối hoặc xốc nổi mạo hiểm với bản thân, con cũng vẫn tìm được một lối để quay về. Thông điệp của “Sáu người đi khắp thế gian” thật không khó nhận ra nhưng cũng không dễ dàng cảm thụ và thực hiện. Dù được viết cho thập niên sáu mươi của thế kỷ hai mươi, cuốn sách và câu chuyện du ký của sáu bạn trẻ và những người bạn đường chưa bao giờ cũ. Tập 2 kết thúc với những con đường rất riêng của mỗi bạn trẻ: có nỗi buồn, có niềm hi vọng, có sự chia tay và có những mối quan hệ mới mở ra. Chuyến đi như một giấc mơ dài mà mỗi người trong số họ đã lượm lặt, thu gom từng trải nghiệm để làm hành trang bước tiếp chuyến hành trình dài của cuộc đời phía trước.