Lưu ý: bài này không nhằm mô tả những hoạt động trong diễn ra trong nhà vệ sinh mà chỉ nói đến những cảm nghĩ mà toilet là bối cảnh mà thôi.
Lưu ý: bài này không nhằm mô tả những hoạt động trong diễn ra trong toilet mà chỉ nói đến những cảm nghĩ mà toilet là bối cảnh mà thôi.
Toilet này cũng như bao toilet khác, nghĩa là cũng đầy đủ cơ sở vật chất cơ bản như các phòng có cửa, vòi nước, xà bông, giấy cuộn,… có khác chăng là số lượng người sử dụng toilet và sự chịu đựng của hệ thống cơ sở vật chất với tần suất sử dụng.
Tầng làm việc của mình có số nhân viên đông kha khá, mà lại nữ nhiều nên toilet nữ luôn trong tình trạng quá tải. Khi quá tải thì những người muốn đi toilet phải xếp hàng chờ, trong lúc chờ thì thời gian đó rảnh rỗi, đâm ra chiêm nghiệm hơi deep. Đó là lý do chính ra đời những cảm nghĩ sắp viết ra sau đây.
Câu chuyện 1:
Một ngày đẹp trời, một trong những phòng toilet bị xệ cửa do lệch bản lề. Bằng một cách thần kỳ nào đó, chiếc cửa ấy không sập hẳn mà vẫn lủng lẳng nên nhìn bề ngoài, nó vẫn bình thường như mọi ngày. Khổ chủ nào đi nhằm phòng ấy thì phải dùng hết sức bình sinh của tuổi 30 (số tuổi chỉ mang tính minh họa) để “tông” một phát thật mạnh thì mới có thể “cửa đóng then cài”.
Nhưng, nhấn mạnh lại, đây là toilet nữ, nên số lượng chị em liễu yếu đào tơ, tay chân mỏng mảnh, nhiều không đếm xuể nên việc dùng vũ lực gây ra rất nhiều khó khăn. Tiếng lành đồn xa, cái phòng ấy đã được đưa vào “black list” nên dù đông cách mấy, chị em cũng cố gắng đứng chờ những phòng khác chứ tuyệt nhiên không “thò” chân vào nơi ấy.
Một lần kia, mình rón rén vào toilet trong lúc “đoàn người” xếp hàng vẫn đang dài dằng dặc. Vì đến sau, không còn chỗ để đứng gần ngoài cửa, mình phải chạy vào trong, gần chiếc cửa hư bản lề để đứng. Như thường lệ, trong phòng đó không có ai. Do đứng gần, mình cảm nhận có gì đó khang khác, có vẻ như cái cửa không còn xệ như mọi ngày. Mình lấy tay khẽ đẩy cánh cửa, ô hay, cánh cửa đàn hồi rất tốt. Chưa hoàn toàn tin tưởng, mình đi vào trong, nhìn kỹ cái bản lề thì phát hiện ra nó đã được thay từ bao giờ. Chắc anh bảo trì đã âm thầm thay vào giờ giới nghiêm nào đó.
Những người đến trước, cũng vừa hay phát hiện ra điều đó, nhưng… để ghi công mình, mọi người nhường mình đi trước. Mình đi ra thật thoải mái và còn thoải mái hơn khi phát hiện, nhờ khám phá của mình mà đoàn người đã được giải tán rất nhanh sau đó.
Suy ngẫm: trước khi mình vô đó, không biết có bao bạn bỏ lỡ cơ hội “giải quyết nỗi buồn” kịp thời chỉ vì tin rằng cái cửa đó đã hư 3 ngày rồi thì chắc chắn hôm nay vẫn hư. Có những thứ đúng hôm nay chưa hẳn ngày mai đã là đúng. Đừng vì một kết luận nhất thời mà cho rằng nó là mãi mãi. Cái gì cũng mang tính thời điểm và cần sự kiểm tra, xác thực.
Nghề nghiệp cũng vậy. Trong bối cảnh nhiều ngành nghề mới được ra đời để phù hợp với sự phát triển của đời sống, cũng như các ngành nghề hiện tại cũng có sự thay đổi về yêu cầu, người tìm việc cần cập nhật liên tục để có được những thông tin mới nhất.
Câu chuyện 2:
Vì toilet đông nên chúng ta cần phải linh động ứng phó với tình hình. Cửa ngoài của toilet được làm bằng mica, có thể thấy bóng mờ nên chỉ cần đi từ đằng xa, nhìn quá lớp cửa là có thể đoán được lượng người đang đứng chờ trong đó. Nếu thấy cửa sáng màu, nghĩa là ít người xếp hàng thì cứ tự tin thẳng tiến, nếu thấy cửa mờ mờ đục đục thì hiểu rồi hén, tự động quẹo ra thang bộ để lên tầng trên hoặc tầng dưới của tòa nhà, vừa giải quyết nhanh mà vừa tập thể dục giữ eo.
Ngày đó, cũng như thường lệ, từ cách xa 3-4m, mình đã phóng tầm mắt vào cái toilet để phán đoán tình hình, thấy cửa đục màu, tiếng ồn rôm rả, hẳn là rất đông người đang xếp hàng trong đó. Một tốp người ra cùng lúc với mình chắc cũng có ý nghĩ giống mình nên đã nhanh chân rẽ về thang bộ. Lúc đó, vì hơi mệt nên mình lười leo thang, đành chấp nhận vô đứng chờ.
Quả thực là vừa mở cửa ra thì đã thấy 5-7 chị em đang túm tụm ở đó nhưng rất bất ngờ – có đến mấy phòng đang trống. Mình ngạc nhiên quay qua hỏi thì được biết các bạn chỉ đứng nói cho xong câu chuyện đang dở dang mà thôi chứ “hết nhu cầu” rồi. Trời ơi, tình cờ lượm được bí kíp, còn gì bằng, mình vừa giải quyết nhanh gọn lẹ mà lại không phải mệt mỏi đi thang. Mình xong xuôi, vô ngồi làm việc một hồi rồi mới thấy nhóm bạn lên phía lầu trên quay về.
Suy ngẫm: phán đoán được sự việc từ bên ngoài là một điều quá tốt nhưng không phải lúc nào cũng đúng, nhỉ. Có những thứ nhìn bên ngoài thấy vậy mà bên trong không hẳn đã là như vậy. Vì vậy, phải bỏ công sức tìm hiểu, khám phá mới có thể thấy được chân tướng sự việc.
Với việc tìm hiểu một ngành nghề, tên gọi một vị trí hoặc công việc có thể chưa nói lên tất cả, cần có sự tìm hiểu và trải nghiệm để có thể hiểu “ruột nghề” một cách xác thực nhất.
Câu chuyện 3:
Lượng người đông nên giấy cũng nhanh hết, thường cuối giờ sáng hoặc cuối giờ chiều là trong phòng chẳng còn gì, chỉ còn giấy lau tay ở bên ngoài. Có hôm, đứng đợi thật lâu mới đến lượt mình vào mà vừa bước vào phòng, phát hiện ra trong phòng không còn giấy, vội vã lao ra ngoài, lấy giấy lau tay, quay lại, đã có người khác thế chỗ vào phòng (đơn giản vì bạn í đã chuẩn bị sẵn giấy từ trước vì đoán biết thời thế).
Suy ngẫm: làm gì cũng phải có sự chuẩn bị sẵn sàng, nếu không thì khi thời cơ đến mà không đủ dụng cụ, hoặc hành trang thì cũng đành đứng nhìn bất lực mà thôi.
Để trang bị cho hành trình nghề nghiệp, sự trải nghiệm và học tập không ngừng là điều không thể thiếu, để khi có cơ hội nghề nghiệp mới, những ai đã có sự chuẩn bị luôn là người có lợi thế dẫn đầu.
Tham khảo thêm các bài viết về định hướng nghề nghiệp
Nghề chọn người hay người chọn nghề? – Phần 1
Nghề Chọn Người Hay Người Chọn Nghề? – Phần 2
Atomic habits – Thói quen nguyên tử và câu chuyện hướng nghiệp (huongman.com)
Suy ngẫm về hành trình sự nghiệp khi đi bộ đường dài – Phần 1